top of page

GÓC PHỤ HUYNH: VIẾT CHO CON GÁI - BƯỚC SANG TUỔI MỚI

Đã cập nhật: 5 thg 7, 2023

Con gái đã tròn 10 tuổi. Chúc mừng con gái!



10 năm trước, trong một buổi sáng đẹp trời, con gái chào đời. Con sinh mổ nên cũng không biết được con khóc lúc nào. Ba chỉ nhớ cảm giác khi xe đẩy đưa con qua phòng chờ dưỡng sức, Ba có nhìn thấy gương mặt bé xíu và bầu bĩnh của con. Và Ba khóc. Khóc vì mừng. Con bị nhau quấn cổ, chắc cũng là lỳ lắm đây, nên phải để Bác sỹ can thiệp, nên Mẹ con và Con cũng bình yên.

Có một trường học mà chẳng bao giờ được học lớp dự thính, đó là làm Cha, làm Mẹ. Có thể Ba học cách yêu, cách làm tình, từ sách vở, nhưng học cách làm Cha, Mẹ không có một chuẩn mực vì mình chưa biết "khách hàng" của mình là ai, thích cái gì, không thích cái gì. Và đó là một hành trình vừa làm, vừa học, vừa đau khổ, vừa hạnh phúc!

Ba là người đầu tiên tự pha sữa và tự cho con bú vì Mẹ con sinh mổ và chưa có sữa (phải đến ngày thứ ba, dùng đủ mọi cách, trong đó có tuyệt chiêu cuối là lên Bệnh viện Vũ Anh để có máy kích thích bằng sóng mới thông được tuyến sữa). Sau này, con biếng ăn, Ba hay bị "đổ thừa" là vì Ba là người đầu tiên cho Con ăn. Về đến nhà, Ba cũng là người thức đêm cho con gái bú. Nói để nhớ, vì thức đêm cho con gái bú trong 6 tháng liên tục mà Ba bị gai cột sống, đau lưng nặng và mất luôn khả năng chơi cầu lông (và đã từng sợ mất luôn khả năng đờn ông). May trời thương, rồi mọi chuyện cũng ổn.

Và con gái trở thành "Trung tâm chú ý" của cả nhà, từ chuyện tắm nắng, ăn uống, học hành, vui chơi. Con là nguồn vui cho Ông bà Ngoại khi chăm bẳm từng ngày. Con là nguồn vui cho Ba mẹ vì nụ cười tỏa nắng. Ba Mẹ có thể không khá giả gì, nhưng đã có những bước đi mà nhiều người cũng còn e dè: Con học dot-cards, nghe nhạc thông minh, học nói từ những ngày đầu đời, Con biết nói sớm, đi chơi Vũng Tàu từ lúc 4 tháng tuổi, học Gymboree từ năm 12 tháng, học Saigon Academy từ năm 2 tuổi, biết đạp xe đạp năm 4 tuổi. Năm con chuẩn bị vào lớp 1, cả nhà đã cùng đồng thuận bán nhà, dời nhà qua Vinhomes để việc đưa đón con đi học ở WellSpring Saigon được dễ dàng. Số hình ảnh Ba Mẹ chụp cho con gái được tính cấp độ chục ngàn cái và Ba Mẹ lưu giữ không sót cái nào.

Người ta nói "Thương con thì thương cho đều", nhưng thực ra, với Ba, Con vẫn là đứa ba Thương hơn, vì con là con gái, con sẽ gặp nhiều khó khăn hơn em Kem, con sẽ bị "soi" nhiều hơn, vì con cũng có phần yếu đuối hơn em, mau nước mắt hơn em. Ba còn nhớ có lần Ba đi nhậu về, xỉn quá ngủ trong chớp mắt, con gái đắp mền cho Ba, vỗ về Ba và nói "Con yêu Ba" (nghe Mẹ kể lại). Thì đúng rồi, phải là "người tình kiếp trước" của Ba, nên chúng ta mới hội ngộ như vầy, đúng không nè?

Ở cột mốc quan trọng này của cuộc đời, Ba đánh dấu lại bằng bài viết này, để sau này, con gái có thể khoe với Cháu ngoại của Ba, rằng "Ông Ngoại của con là người như thế này..". Công nghệ ngày nay cho phép những tâm sự này được lưu giữ và trao truyền đến nhiều đời, chứ như thời Ba, ký ứng về Ông bà Ngoại chỉ qua lời kể và một số tấm ảnh chụp của Bà Nội. Sẽ chẳng ai biết được khi nào Ba về Tây Phương như nghệ sỹ Chí Tài, nên hãy nói ra những lời yêu thương, cho nhau, khi còn có thể!

Và Ba luôn yêu con, như từ ngày đầu con còn nằm trong bụng Mẹ, khi Ba và con Hi-five, khi Ba nghe tiếng con đạp bình bình và gồ cái đầu gối lên.

Con gái à, kỳ vọng của con người là thứ thay đổi theo thời gian. Khi con trong bụng Mẹ, điều Ba mong nhất chỉ là "Mẹ tròn con vuông". Khi con còn nhỏ, Ba Mẹ chỉ mong con mạnh khỏe (dù sổ khám của Con cũng hơi dày). Khi con đi học mẫu giáo, Bạ Mẹ chỉ mong con ăn giỏi, ngủ giỏi, chơi giỏi và tự tin. Khi con đi học cấp 1, là kỳ vọng về điểm số và thành tích cũng tăng lên. Mỗi người chọn cho mình một kỳ vọng và chuẩn mực trong đời. Có thể con gặp một chút "khó khăn" khi có "Mẹ Hổ", nhưng để vào được Harvard (or Ivy League) năm 18 tuổi, đây là chặng đường mà đứa nào cũng phải trải qua. Từ khi con gái học lớp của thầy Ernest Wong, Ba hiểu rằng Ba cũng phải nghiêm túc hơn, kỷ luật hơn, khó khăn hơn với Con, là để cố gắng triệt tiêu những sự lãng phí về thời gian, sống chưa hết mình vì chưa có mục tiêu cuộc đời. Nhưng "Substance over form", tình cảm Cha với Con gái có lẽ là một trong những thứ không bao giờ thay đổi!

Ba chúc Con gái tuổi mới tràn đầy niềm vui, mạnh mẽ để đón nhận những món quà cuộc đời ban tặng, chấp nhận mọi điều tốt và xấu, bởi chỉ những khổ đau, dằn vặt, áp lực, mệt mỏi mới trui rèn được bản lĩnh của một con người. Ba hoàn toàn có thể chọn cách cho con những điều dễ dàng nhất, luôn nói lời ngọt ngào, chiều chuộng con bằng mọi thứ vật chất con muốn, nhưng nhớ rằng, điều đó chính là Ba đã giết chết lương lai của con, là có lỗi với các cháu Ngoại của Ba sau này!

Khi con đọc những dòng chữ này, Ba mong những vết thương lòng Ba đã từng khắc lên tâm hồn của con thuở ấu thơ (những lần bị đánh, bị mắng, bị giận..) có thể tan đi như bọt biển, để trong lòng con, ký ức về Ba luôn là những hình ảnh đẹp như những tấm hình Ba đã tuyển chọn và gìn giữ.

Hẹn Con gái một cái Notes như vầy vào năm 15 tuổi, Con nhé!

Yêu Con! (hun một cái, vì sau này, có khi Con chẳng chịu để Ba hun nữa đâu..)

p/s: Con cũng mượn lời bài viết này để Cảm ơn Tía, Mẹ, Ba, Mẹ vợ vì "chỉ khi có con, mới hiểu được lòng của Cha Mẹ", hiểu 4 chữ "nước mắt chảy xuôi". Hành trình làm Cha Mẹ chưa bao giờ là điều dễ dàng!

Trân trọng và Yêu thương!





2 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments

Rated 0 out of 5 stars.
No ratings yet

Add a rating
bottom of page